một đêm trực mệt mỏi tại cái khoa mà tất cả sinh viên đều con là nhẹ nhàng nhất khi đi trực.
vừa đến trực đã thấy nhóc Y3 ngồi đó ôm quyển sách: ngày mai em thi giải phẫu bệnh anh ạ!
-Uhm, chú cứ ôn thi cho tốt! môn này khó nhớ phết!
3o phút sau có một con bé đến: tớ là Y6 nhưng trực thay Y4!
-uhm, không vấn đề gì!
thằng nhóc Y3 được ưu tiên hem phải làm gì, con bé Y6 kia thì nó không làm gì nốt vì khoa đó chỉ có mỗi nhiệm vụ đưa xét nghiệm mà thôi. Sau cái vụ có một con bé y3 bị mấy thằng nghiện hút " thịt" ( dù nhà trường và bệnh viện đều ra sức nói là không có chuyện đó nhưng sự thật là thế nào thì chỉ có trời biết, đất biết và những người phát ngôn biết mà thôi). đi đi lại lại đến hơn 1h đêm mới được ngả lưng chút, gần 4 h lại bị khua dậy, mệt mõi nhưng không buồn cãi nhau nữa, thôi đi luôn cho nó nhanh, " nói chuyện với bọn mặt dày chỉ tôt phí nhời". sau đó là thức đến sáng luôn!
cuối cùng là mình phải đi hết, thôi cũng chả sao, dù sao cũng sắp hết phải đi trực nội rồi. Càng những năm cuối thì hình như khả năng chịu đựng nó càng cao hơn, nhịn nhục càng tốt hơn. Dù biết rằng:" một sự nhịn là chín sự nhục" nhưng mà vẫn nhịn tốt! đó không phải là một đức tính nhưng dù sao đó cũng là một sự thích nghi để có thế sống và tồn tại và tiến thân!
ở đời mỗi người đều có các cach khác nhau để tiến thân có người đi lên bằng chân, có người đi lên bằng mông, có người đi lên bằng đầu gối, có ngừoi đi lên bằng lưng, có người đi lên bằng đuôi, có người đi lên theo chính sách " đi buôn lấy "lỗ" làm "lãi" ", có người thì được kéo lên, có người lại được đủn lên từ dưới1 ...... Nói chung là cuộc sống nhiều thái cực, nhiều cái ngang trái, mỗi người một hoàn cành nhưng dù thế nào đi nữa thì người ta luôn kêu ca về cuộc sống của mình, về hoàn cành của mình! đó là sự gào thét, sự khóc than của nhân loại trong vũng bùn đen mà chúng ta đang ở trong đó, lặn ngụp trong đó!
Chưa bao h mình thấy bài hát ấy hay và ý nghĩ như vậy!
Cry Of The Mankind - My Dying Bride!
->Read More...
0 comments:
Post a Comment