Showing posts with label cảm xúc. Show all posts
Showing posts with label cảm xúc. Show all posts

Phía tối tâm hồn !

Hôm nay, sau một ngày mệt mỏi đến buổi chiều nhận trực! cảm giác rã rời trong cơ thể vì có nhiều điều phải suy ngẫm! cuộc sống là thế, là vất vả, là khó khăn biết bao! có chút nào đó mình cảm thấy cô đơn thì phải!!
8h 30 tối, bảo ông anh y tá trực cùng: em ngủ một tí, em chả mở nổi mắt ra nữa, 1 h nữa gọi em!
Ngủ dậy đỡ hơn chưt ít, bê đống bệnh án ra xem để bổ xung mai bệnh viện đi kiểm tra mới thấy đúng là thời gian làm chuyên môn thì rõ ít nhưng thời gian để làm những thứ vớ vẩn chả liên quan đến chuyên môn thì cả đống!
chợt thấy mệt mỏi hơn, công việc xong lại quay ra nghe một  bài hát mấy hôm nay hay nghe của quang dũng, bài hát thật lãng đãng, tiếng hát ấm áp nhưng buồn nhẹ của quang dũng thật là thấm vào lòng người trong đêm đông lạnh! Cũng định viết vài dòng cảm nhận nhưng rõ ràng là lời bài hát  quá hay mà chả cần viết thêm gì nữa! hãy nghe mà cảm nhận hết là tốt lắm rồi!
hãy cùng nghe: PHÍA TỐI TÂM HỒN TÔI - QUANG DŨNG


Phía Tối Tâm Hồn Tôi


Phía tối tâm hồn tôi là lối em không hề qua
Phía tối bên thềm mưa là lối tôi đứng đợi chờ
Phía tối tâm hồn tôi chìm đắm bao con đò xưa
Phía tối trên dòng sông, chàng Trương Chi gác nhịp chèo

Trăng vẫn theo triều lên đầy vơi ngoài khơi
Tôi vẫn như dòng sông triền miên chờ mong
Xin hãy cho đời tôi lời ru dịu êm
Xin hãy cho đời tôi lời ru của em
->Read More...

Nhạc Trịnh :)

Tối lạnh rồng rắn kéo nhau đi nghe nhạc Trịnh với gấu , nghe nhiều người tự xưng là ca sĩ hát nhạc Trịnh , họ khoe họ có niềm đam mê nhạc Trịnh. Thế mà nghe họ hát nhạc Trịnh mình thấy buồn quá , không có chút trải nghiệm, không có cảm xúc , hát y chang mình nghe cái chuong Trình Tux guitar nó chơi mấy bản nhạc soạn cho guitar bằng âm thanh của ngôn ngữ lập trình java cả !
Buồn quá than thở với gấu là từ mai anh sẽ nghe nhạc Trịnh nhưng chỉ do duy nhất Khánh Ly hát mà thôi vì Khánh Ly là đỉnh cao mà không ai hát hay hơn được nữa ! Bất chợt đến giữa chương trình có 2 em bé ( chắc trên dưới 20 tuổi hát mấy bài, mình chợt giật mình : hay thật! Thì ra là thế, khi hát bằng cả tấm lòng, bằng cảm xúc thực thì nó khác hẳn thế đấy !
Gấu bảo đám trẻ bây h chẳng đứa nào quan tâm đến mấy cái món này nữa rồi nên đứa nào mà nó quan tâm thì nó có lẽ là những đứa có khả năng và cảm xúc thật !lại còn thấy loắng quáng có mấy anh tây đến nghe nhạc chẳng nghe mà chỉ nói chuyện! Haizzz, đến người Việt nghe nhạc Trịnh cong chẳng bao nhiêu người thấm được nữa là tây :))
Về trong phố xưa tôi nằm
Có lần nghe tiếng ru bên vườn
Chợt như xác thân không còn
Và cạnh tôi là đồng vắng

Về trên phố cao nguyên ngồi
Tiếng gà trưa gáy khan bên đồi
Chợt như phố kia không người
Còn lại tôi bước hoài

Lòng ta có khi tựa như vắng ai
Nhiều khi đã vui cười nhiều khi đứng riêng ngoài
Nhiều đêm muốn đi về con phố xa
Nhiều đêm muốn quay về ngồi yên dưới mái nhà

Giòng sông trước kia tôi về
Bỗng giờ đây đã khô không ngờ
Lòng tôi có khi mơ hồ
Tưởng mình đang là cơn gió

Về chân núi thăm nấm mồ
Giữa đường trưa có tôi bơ phờ
Chợt tôi thấy thiên thu
Là một đường không bến bờ
--
Sent from my mobile device ->Read More...

November Rain - mưa tháng 11!

Ngày đầu tiên đi làm lại sau gần một tuần chểnh mảng công việc do ôn thi công chức ngớ ngẩn! người ta thi chuyên môn mới là quan trọng trong khi đây lại thi Luật quan trọng, rõ ràng luật thằng nào cũng cần phải biết, không biết làm sai luật tự nhận hậu quả! Biết luật và làm theo luật là điều đương nhiên thì ở Việt Nam người ta phải thi!
ấy mới là XHCN =))
Đầu tuần quay lại với những phòng bệnh cũ, mệt mỏi với bệnh nhân nặng mà điều trị quá lởm khởm lại hi hục làm lại hết, đến 12h30 phút mới được ăn trưa.
Chiều vật vã với bệnh nhân tắc ruột để chuẩn bị đi mổ,
Hết giờ đi thăm người ốm rồi lang thang bờ hồ trước khi về nhà!
Khi đi về chỉ đi chậm chạm để cảm nhận hơi lạnh đầu đông đang thấm dần vào cơ thể, vào tâm khảm, lòng chợt thấy buồn tênh!
Cơ thể mệt mỏi rệu rã, từng tế bào như bị đứt hết các cầu nối với nhau như rời nhau ra, lòng nặng trĩu một nổi buồn len lỏi mà không tên, không rõ vì cái gì, không hiểu vì sao, cõ lẽ mình bị trầm cảm hay đó chỉ là một kiểu stress tâm lí nhỉ! chỉ biết rằng sao đột nhiên thấy lạnh trong cõi lòng, giờ đây muốn nghe một bản nhạc mà lâu lắm chưa nghe, sao đột nhiên thấy cuộc sống vô nghĩa chẳng có gì đáng sống :(. Vẫn nhớ một câu trong bài hát như vang lên khi nghĩ về nói:".. nothing last forever, and we both know heart can change ...." Phải rồi đó là NOVEMBER RAIN: mưa tháng mười một, một cơn mưa cho những nỗi buồn thêm nặng trĩu, một cơn mưa cho một cuộc tình tan vỡ, mưa buồn nhưng không ủy mị .. thế đấy

November Rain


When I look into your eyes
I can see a love restrained
But darlin' when I hold you
Don't you know I feel the same
'Cause nothin' lasts forever
And we both know hearts can change
And it's hard to hold a candle
In the cold November rain
We've been through this such a long long time
Just tryin' to kill the pain
But lovers always come and lovers always go
An no one's really sure who's lettin' go today
Walking away
If we could take the time to lay it on the line
I could rest my head
Just knowin' that you were mine
All mine
So if you want to love me
then darlin' don't refrain
Or I'll just end up walkin'
In the cold November rain

Do you need some time...on your own
Do you need some time...all alone
Everybody needs some time...on their own
Don't you know you need some time...all alone
I know it's hard to keep an open heart
When even friends seem out to harm you
But if you could heal a broken heart
Wouldn't time be out to charm you

Sometimes I need some time...on my
own Sometimes I need some time...all alone
Everybody needs some time...on their own
Don't you know you need some time...all alone

And when your fears subside
And shadows still remain, ohhh yeahhh
I know that you can love me
When there's no one left to blame
So never mind the darkness
We still can find a way
'Cause nothin' lasts forever
Even cold November rain


Don't ya think that you need somebody
Don't ya think that you need someone
Everybody needs somebody
You're not the only one
You're not the only one
->Read More...

Thói đời và Từng ngày!

Chuẩn bị đi ngủ, không định viết blog vì hơi muộn nhưng cuối cùng lại ngồi viết một tí. Chiều nay, trước đi về vẫn đi bàn giao bệnh nhân, bất chợt trong tâm trí lóe lên một giai điệu lâu rồi không gào thét! " từng ngày" của Atmosphere , muốn gào lên".. rồi cứ thế từng ngày, tuổi xuân đã vụt bay.."
Thức giấc lúc nửa đêm khi sương đã buông
Tô thêm son lên đôi môi đã xác xơ
Lê chân lang thang qua từng góc phố tối tăm
Từng đêm , từng đêm vẫn thế

Cô đơn góc phố với giấc mơ đang dở dang
Cô đơn trước những ánh mắt xăm soi xác thân
Cô đơn với gió mưa trong những đêm tối tăm
Và khóc trong âm thầm

Cố quên đi những vết nhơ trong xót xa
Nuốt nước mắt nén những nỗi đau trên thịt da
Cho lương tâm ngủ yên trên cùng những khách ghé qua
Chỉ mua vui rồi xa ....

( Sống đời cặn bã
Lạc loài giữa đồng loại... )

Hôm qua ! Hôm nay ! Ngày mai ?
Rồi cứ thế từng ngày
Tuổi xuân đã vụt bay

Còn đâu nữa ngày mai
Khi nhan sắc tàn phai

rồi lại cảm thấy chua xót cho bản thân, người ta đã nói " tài cao phận thấp chí khí uất" nhưng mình biết mình phải cố gắng tiên lên, không ngoảnh lại mà mạnh bước, mình sẽ làm được những điều mình mong muốn. Mình không thất vọng, mà mình chỉ thấy cuộc sống thật là đáng nhạo báng, thằng chẳng hiểu gì cứ giảng giải cho thằng biết, nếu bị cãi thì lại giở cái bài cùn: cái gì cũng thế, không có gì là tuyệt đối hết, mọi thứ chỉ là tương đối mà thôi, " sao mình thấy thương cho ông enstein thế nhỉ! cái học thuyết nổi tiếng của ông ấy có thế đâu mà mấy thằng ngu cứ mang nó ra cãi cùn! Đúng là những thằng ngu lại cứ tưởng mình là thiên tài! bó chiếu! Nhìn vào cái thức tế đó lại nhớ một bài nhạc vang chẳng ăn nhập gì với bài Rock trên nhưng vẫn có những câu mà mình thích: ".. đường thương đau đầy ải nhân gian, ai chưa qua chưa phải là người.." Ta cũng thế, ta còn phải chịu đày ải tiếp để có thể tiến lên, hãy cố sống thật tốt nào...
->Read More...

Way back into love!

Khi nào đó người ta lạc lối thì tình yêu luôn là ngọn đèn dẫn lối cho đôi lứa tìm về với nhau! đó là cảm giác khi nghe bài này củ mình cho dù có thể lời của nó không hoàn toàn chính xác! :)


Way Back into Love - Hugh Grant (featuring: Haley Bennett)


I've been living with a shadow overhead
I've been sleeping with a cloud above my bed
I've been lonely for so long
Trapped in the past, I just can't seem to move on
I've been hiding all my hopes and dreams away
Just in case I ever need em again someday
I've been setting aside time
To clear a little space in the corners of my mind
All I want to do is find a way back into love
I can't make it through without a way back into love
Oh oh oh
I've been watching but the stars refuse to shine
I've been searching but I just don't see the signs
I know that it's out there
There's got to be something for my soul somewhere
I've been looking for someone to shed some light
Not somebody just to get me through the night
I could use some direction
And I'm open to your suggestions
All I want to do is find a way back into love
I can't make it through without a way back into love
And if I open my heart again
I guess I'm hoping you'll be there for me in the end
oh, oh, oh, oh, oh
There are moments when I don't know if it's real
Or if anybody feels the way I feel
I need inspiration
Not just another negotiation
All I want to do is find a way back into love
I can't make it through without a way back into love
And if I open my heart to you
I'm hoping you'll show me what to do
And if you help me to start again
You know that I'll be there for you in the end
oh, oh, oh, oh, oh
->Read More...

Music or bullshit !

Xem xong phần 3 The Matrix : revolution 720p, lên giường ngủ ! Bật cái radio nghe nhạc trước khi ngủ, bất chợt có thằng dẫn chương trình trên vov giao thông giới thiệu : bài hát teen vọng cổ đã trở thành rất quen thuộc ..... Nghe chối không thể tả được !tiên sư cái thằng viết bài hát nghe đã như cục shit rồi
mà lại có một con tâm thần hùa vào thi nhau chổng mông vào âm nhạc ! Mà theo như mấy thằng bạn mình chúng nó gọi là : " hiếp dâm âm nhạc " chứ hát hỏng cái gì ! Không hiểu cái thằng tự nhận " nhạc sĩ " kia có một nửa nốt nhạc và hiểu biết âm nhạc không nữa ! Chính xác là thằng này không có một phần 3 số nơ ron thần kinh của người bt rồi , nếu có được như vậy chắc hẳn nó đã nhận ra cái đống phân mà nó gọi là bài
hát đó thật là không thể ngửi nổi ! Nghe bài hát đó thấy cảm giác như một người ăn đủ các thứ vào rồi nôn ra, một đóng tả phế lù thật là kinh khủng !

Nực cười thay là lại có nhiều người nghe, mấy thằng ngu bên cạnh suốt ngày nhai đi nhai lại nghe đến buồn nôn ! Vẫn có những thằng đần đọn nghe thứ nhạc này thì mấy con xúc vật chổng mông vào âm nhạc kia làm sao chết được ! Ôi thương cho cái gọi là âm nhạc suốt ngày bị bọn đầu trâu mặt ngựa chúng nó hãm hiếp ! Khốn khổ thay, khốn khổ thay! ......
--
Sent from my mobile device
->Read More...

Nhìn lại một góc .....

sáng nay, sau một đêm mệt mỏi không thẻ dậy xem bóng đá dù đã hẹn giờ tới 2 lần ! Mới buổi sáng không khí đã quanhs lại một cách khó thở ! Nằm dưới nền nhà , 2 cái quạt mà vẫn thấy nóng ! Cứ kiểu nóng này kéo dài chắc chết mất thôi !

Đến viện , nghe một vài thông tin, thấy chán nản hơn ! Nhìn những gương mặt vẫn nhìn thấy trống rỗng trong lòng ! Có lẽ từ ngày đi làm mình chưa có buổi nào thực sự gọi là thảo luận chuyên môn hết ! Không hề giống những gì mình nghĩ về công việc sau khi ra trường ! Những cái gì được coi là mô phạm là chân lis thì bị gạt đi , chỉ làm theo những gì mình thích !....
Sách vở chỉ là đồ bỏ ! Có lẽ mình được đào tạo sai chăng khi mà nơi đó sách vở luôn được coi là hàng đầu ! Ra bệnh phòng , nhìn mấy bệnh nhân của mình chán quá , cụ trẻ nhất cũng 63 tuổi còn lại toàn từ 88-92 tuổi , gầy quắt queo, nằm chỉ truyền đạm và dinh dưỡng ! Có bà có cái khối u mạc treo to tướng mà vẫn chưa chịu đi về ! Nếu có ai đó trẻ hơn, có thể cứu được vài chục năm cuộc sống chắc mình cũng được an ủi phần nào ! Nhất lại có một cụ 84 tuổi , nằm mở khí quản , sống đời sống thực vật , chỉ ăn rồi nằm đó , hàng ngày hút đờm dãi qua chỗ mở khí quản ! Cái này cũng không biết là cái "sự sống " này có phải là bệnh nhân muốn hay là do người sống muốn phải sống nữa hay không! Riêng bản thân mình nghĩ. Rằng người nằm đó nếu vẫn hiểu người ta chắc sẽ muốn chết hơn là sống như thế ! Cuộc sống thật buồn !
Trời nóng bức đọc trên diễn đàn thấy một lời tiên tri củ chuối : mùa đông ngày càng nóng hơn, mùa hè ngày càng nóng hơn ! The doomsday is near!" Thấy chắc cũng đúng ! Sao năm nay lại nóng như vậy được !
Mong là mình sớm được sống trong môi trường chuyên nghiệp hơn !
--
Sent from my mobile device
->Read More...

Tôi vẫn nhớ!

Hôm nay, sau một trận bóng nghẹt thở giữa đội bóng yêu thích nhât của mình Hà Lan và đội mình ghét nhất brazil , cuối cùng thì Hà Lan của mình cũng đã thắng, một trận bóng đầy cảm xúc! Lâu lắm mình mới xem một trận bóng như vậy, buồn một nỗi là phải xem một mình!
Bới lại trong mớ nhạc của mình chợt tìm được một bài hát nghe rất hay mà lâu lắm mới thấy có người hát nó, bài " tôi vẫn nhớ". Một chút nào đó thấy nhớ lại ngày xưa của mình, những kỉ niệm đẹp nhưng buồn! Không hiểu sao mỗi lần nghe bài này mình lại thấy có cái gì đó bâng khuâng, nhớ một chút về một con người lúc nào cũng mơ mộng , bay bổng!



Tôi Vẫn Nhớ
Artist: Quang Dũng
Composer: unknown

music.yeucahat.com © 2006-2007
Bao năm qua dù xa em nhưng tôi vẫn nhớ,
Nhớ con đường nắng u buồn,
Dìu nhau đi tìm trong bóng mát,
Ngồi bâng khuâng nghĩ chuyện vu vơ.

Tôi vẫn nhớ,nhớ đêm hẹn hò đêm trăng sao,
Từng câu nói yêu đương ngọt ngào.
Tôi vẫn nhớ câu chuyện tình đầu đã ngủ yên trong cõi thâm sâu,
Ngày em đi tôi gạt nước mắt thê lương sầu bi.
Tôi vẫn nhớ những đêm nhiệm màu,
Ngồi đan tay đếm ánh sao đêm,
Hẹn trăm năm ta cùng kết tóc xe duyên mộng vàng.

***
Nhưng đêm nay gọi tên em tim nghe giá buốt,
Mới hay mình vẫn yêu người,
Dù xa nhau tình xa mãi mãi,
Tình yêu ơi biết làm sao nguôi.

Tôi vẫn nhớ mắt em buồn nhìn nơi phương xa,
Sợ năm tháng duyên kia nhạt nhoà.
Tôi vẫn nhớ em hay một mình,
Thường làm thơ đêm thích suy tư,
Thường gom trong sao trời muôn lối em đi chiều nao.
Tôi vẫn biết xa nhau là buồn, chuyện tình yêu vỗ cánh bay cao,
Để riêng tôi âm thầm chuốc lấy đau thương mỏi mòn.

***
Câu ca dao mẹ ru con bao năm vẫn nhớ,
Nước non này chiến chinh dài,
Người ra đi còn in mãi mãi,
Mộng chung đôi vẫn còn chia phôi.

Tôi vẫn nhớ em lên đường chiều mưa giăng cao,
Mình tôi đứng rưng rưng nghẹn ngào.
Tôi nhớ mãi năm xưa một chiều, lần về qua em ghé thăm tôi.
Hỏi thăm nhau em tặng tôi chiếc khăn thêu màu xanh.
Tôi vẫn biết xa nhau thật rồi, kỉ niệm ơi em đã quên tôi,
Ngàn năm sau tôi còn giữ mãi trên môi nụ cười,
Kỉ niệm ơi em đã quên tôi,
Ngàn năm sau tôi còn giữ mãi trên môi nụ cười...
->Read More...

chán cuộc sống!

thời tiết nóng bức làm con người thấy thật là khó chịu, nó không mưa to, mưa vài hạt, không nắng to, nhiều mây, âm u làm cho con người cảm thấy mệt mỏi uể oải!
Sáng dây thấy khó chiu chạy đi tắm xong thì người bắt đầu nổi mẩn, mày đay mọc đầym ngứa và thật khó chịu! Ở chõ làm đã phải cố gắng làm việc mà mình không thích vì bị ép rồi, làm xong một câu động viên cũng chẳng có còn bị chê bởi những người chả hiểu mình đang nói gì hết! nản không còn gì để nói!
trưa về nhà, trời nắng, mệt mỏi, người toàn mồ hôi, tắm xong ra thì người càng ngày càng nhiều đám ngứa, nấu vôi mấy cọng bánh đa ăn cho bớt đói. Muốn ngủ lắm nhưng có ngủ cũng chả được vì nóng quá! đến chiều thì không chịu nổi nữa phải đi mua thuốc!

Nhắn tin cho Th định kêu ca chút thì biết là Th lại khó khăn công việc và công việc bận nên cũng chả dám nói nhiều thôi thì tối nói chuyện một chút cho khuây khỏa!
đi mua thuốc uống xong cái thứ thuốc kháng histamin thế hệ 1 làm mình cảm thấy người rã ra từng khúc! thật là khó chịu, tỗi cũng chả nấu nổi cơm, đi ăn linh tinh rồi về ngồi xem phim!
kết thúc một ngày bằng một cuốc nói chuyện mà mình cũng chả biết phải nói thế nào về cuộc nói chuyện đó! bó tay hoan toàn!
bây h, rất buồn ngủ vẫn cố viết một cái entry trước khi đi ngủ! bây h minh cảm thấy trống rỗng, đau khổ, không có niềm tin, không có nghị lưc, không hiểu mình là cái gì đây! Một hạt cát trong sa mac???
không như thế là quá nhiều! mình chi muốn tan đi không còn gì nữa! Liệu có ai hiểu được tôi lúc này không!
->Read More...

cuộc đời chua chát !

Nghỉ lễ về nhà, ai gặp cũng hỏi :" bây h đang làm gì ? Ở đâu ?" Thằng bé trả lời : cháu làm ở chỗ ấy ...... Mọi người đều buông một câu : làm thế thì hái ra tiền ! Ha ha đúng là hái ra tiền nhưng là trong giấc mơ thôi chứ đời thực thì khác hoàn toàn !

Thằng bé chợt nhớ lần phát lương ông anh cùng khoa nhận được 2tr6 tiền lương với bằng thac sĩ gần 20 năm kinh nghiệm ! Thằng bé trêu ông anh bạn : " tiền nhiều thế thì tiêu cụt tay không hết ấy nhỉ !" Ông anh buông một câu đáp :" nhiều không em? Gần bằng lương osin đấy em a!" Thằng bé mới nhớ ra trong khoa
có bà osin chẳng biết chứ nghĩa mấy lương tháng trả 3tr5 nuôi ăn ! Thằng bé chợt cười chua xót ! Ai hiểu cho chăng !

6 năm ăn bệnh viện , ngủ bệnh viện trực như diên , học lâu nhất trong các trường đại học ! Ăn bao cơm gạo của bố mẹ , thi đầu vào điểm cao nhất trong các trường đại học , làm việc trong môi trường đầy nguy hiểm của bệnh tật , của dịch bệnh , trực bất kể là ngày nghỉ hay lễ hay thường ! Thế mà tiền lương tháng không bằng nửa lương tháng của một bà osin khong biet chu! Đó nó mới là đời , một cuộc đời thật là không còn gì để nói ! Thế mà người ta vẫn hô hào " lương y như từ mẫu " rồi " thương người như thể thương thân ". Mình
thương người thì ai thương mình đây! Thật là quá chua chát !
Ôi cuộc đời ! ............
Một khúc nguyện hồn cho tôi! mong tôi có thể sống tiếp trong thế giới chán nản này:
Sent from my mobile device
->Read More...

10 năm tình cũ!

Hôm nay sau buổi chiều chạy lung tung kiếm con RAM bus 1066 mà bọn nó kêu hết tùm lum, chán nản. Đường về thì trời mưa lất phất lên cái cửa sổ tâm hồn bằng kính của mình! về nhà định không theo hẹn sang chỗ cô bạn nhưng chợt nhớ từ trước đến nay lúc nào mình cũng đúng lời nên tắm táp xong lại xách xe lao đi :(

Lang thang thế nào 2 đứa lại mò ra chỗ người cũ, cũng 2 năm chưa gặp, 3 đứa trước chơi với nhau thân vậy mà bây h thì mỗi đứa một việc chẳng liên lạc nổi với nhau chứ đừng nói là nói chuyện được với nhau.
Nhìn thấy người ta một cái thấy lạ ngay, không còn gầy mảnh dẻ như xưa mà có vẻ đầy đặn hơn, béo lên rõ :) thế mà có lúc mình tưởng không thể béo lên được. Câu chuyện cũng chỉ xoay quanh chuyện công việc, chuyện bạn cũ, T vẫn thế, nói nhiều, bay bổng và nhìn đời màu hồng hơn mình rất nhiều!

Cũng muộn muộn dù câu chuyện có vẻ vẫn còn dài, đưa cô bạn mình về nhà, trên đường từ Hà Đông về nhà thấy lòng nhẹ tênh, Tình yêu chắc chẳng còn là bao nhưng vẫn vấn vương gì đó, vấn vương chút của mối tình đầu, chợt trong đầu vang lên một giai điệu mà không biết nó đã nghe từ bao h:
->Read More...

Lồng ngực tối !

Hôm trước tình cờ tìm thấy một bài bài nhạc nghe rất hay! lần đầu tiên mình nghe được từ rock việt một giai điệu có hơi hướng Doom mà lại hay như vậy! Rock việt chơi death thì có vài band nhưng chơi phong cách có chút doom thì hầu như không có! có lẽ do " nước ta rất giàu và đẹp, đảng là lẽ sống là niềm tin" nên con người không có gì để than vãn hay sao! Có lẽ với đa số là thế nhưng mình không vậy! Doom vẫn là thứ được mình rất yêu thích! nó dẫn dắt con người đến tận cùng của cảm xúc, tận cùng cảu sự đau đớn quằn quại! Cõ lẽ chính vì lẽ đó nên ngay khi mình nghe được nhưng giai diệu của Lồng Ngực tối mình đã thực sự thấy rúng động trong lòng! ngay lập tức quyết định sẽ viết lại blog! mình bỏ bễ lâu quá rồi! cũng lâu rồi mình chưa có chất metal trong máu do nhiều thứ xảy ra!
Những giai điệu guitar trầm ấm với những hợp âm thứ nghe mềm mại và mượt mà vang lên trên nền của cello réo rắt, u tối nghe có chút hơi hướng của ban Apocalypse ( hình như viết sai tên). trên nền đó một giai điệu nghe có chút hơi ma quái vang lên! cảm giác thật khác biệt so với những thứ nhạc rác rưởi thị trường hiện nay!
người ta đồn rằng bài này đạo nhạc hay gì đó, mình chẳng quan tâm, thậm chí cả toàn bộ giai điệu luôn cũng chẳng có vấn đề gì hết! quang trọng nhất mình thấy là phần lời và phối rất hay và hợp lí! Những nét nhạc cuối cùng mạnh mẽ như một sự vò xé cao độ trong tâm hồn của một lồng ngực tối!
Hãy nghe và cảm nhận một album mà mình đánh giá là hay nhất và ấn tường nhất mình từng nghe! va đây là 365000 của Ngũ cung!

->Read More...

tự nhiên ... mất ngủ! :((

buổi trưa ăn cơm muộn, gần 2 giờ mệt mỏi đi nằm một chút, ngủ mơ màng được gần 2 tiếng!lúc tỉnh dậy thấy cơ thể mệt mỏi kinh khủng, chắc do thời tiết nên thế!
tối ăn cơm chẳng ngon chút nào nhưng vẫn phải cố ăn để an ủi cái dạ dày!
Đêm, hơn 12 h lên giường nằm nhưng sau hơn 1 h nó nhận ra nó không thể ngủ được không hiểu vì sao nằm thì nằm nhưng cơn buồn ngủ thì không đến!
mệt mỏi nhưng lại không ngủ được!
không thể hiểu nổi cũng không thể hiểu được gì cả !


nghe một bản nhạc an ủi tâm hồn, cố dỗ giấc ngủ nào :(

->Read More...

Em đã xa tôi!



Tối buồn, lạnh lẽo, ngồi xem dota với war3 chán chẳng có gì để làm, buồn buồn lục lọi đống nhạc việt nam vẫn còn sót lại sau khi cái máy tính mất, tìm được một bài hát rất hay, rất buồn mà lâu rồi chưa nghe lại!
mình vẫn nhớ như in từng giai điệu của bài hát mà hồi năm thứ 4 trong đợt sốt xuất huyết gần chết , gần một tuần liền không ăn uống được gì, chỉ uống được tí sữa cầm hơi, sốt liên miên, người nóng như hòn than, nằm một mình trong căn phòng mà mấy ông hàng xóm bảo: mày nằm trong đó có khi chết thối xác cũng chẳng có ai biết! uh thì đúng là thế rồi,có ai biết mình nữa đâu!
bản nhạc soạn cho guitar và vilon hòa tấu cùng dàn nhạc, thực sự khi đó mình không hề biết lời bài hát này, chỉ là một bản nhạc không lời nhưng thực sự nghe nó mình thấy rất buồn và hợp tâm trạng.
trên nền âm thanh acoustic của nhạc nền là tiếng guitar nilon trầm ấm xen lẫn tiếng vilon sắc lạnh cao vút, nghe giống như một cuộc đối thoại giữa một nam và một nữ trong thời điểm chia tay, khi mà mỗi người sẽ đi về một hướng, để lại sau lưng những ngày tươi đẹp!
Đó là những gì mà mình có thể cảm nhận được trong thời điểm đó, sau này khi đã tìm được lời bài hát đó mình mới thực sự thấy nó buồn làm sao! hôm nay trong một đêm lạnh mùa đông chợt nhớ về một bài hát buồn, một bản nhạc buồn mình lại muốn ghi một chút cảm nhận, một chút hoài cảm về một điều đã trôi qua! ôi những ngày mưa lạnh mùa đông thật buồn :(


Em Đã Xa Tôi

Tác giả: Trần Quang Lộc

Thắp cho tình một hàng nến trong tôi
Cháy trong hồn từng sợi nhớ đơn côi
Ngày nào em đã đến
Giọng cười làm tôi ngất ngây ...

Phấn hương nồng của ngày tháng bên nhau
Đã xa rồi chỉ còn phút đau thương
Tình giờ xa hun hút bỏ lại dòng sông xưa rồi đi mãi
Để đời tôi hát hoài bài tình ca mất người

Nuôi chút hương tàn chiều lại chiều lang thang trên con phố ngất ngư
Đã không còn nghe được tiếng yêu xưa
Cố yêu người ru tình mãi trong tôi
Nhìn chiều về hấp hối tôi lặng nhìn dòng sông trôi
->Read More...

nặng nề! :(









Buổi tối hôm trước đã nghe thấy bà chị cùng khoa bảo hôm sau sếp sẽ mắng, cũng đành vậy đù sao mình cũng có phần sai, mệt mỏi trong từng thớ cơ khi sáng tỉnh dậy! trời lạnh làm mình chẳng muốn đi ra khỏi nhà nữa! mới sáng thứ 2 đầu tuần nhưng sao nặng nề làm vậy! mệt mỏi quá! hôm trước rất lo lắng cho một người rất quan trọng, phải an ủi một người khác đừng lo lắng trong khi ngay đến mình cũng thấy lo lắng!
Buổi sáng đến sau khi sếp mắng một trận tơi bời, yêu cầu viết bản tường trình vì theo dõi bệnh nhân nặng lên mà không báo sếp! thấy hơi thất vọng về bản thân dù đó cũng không hẳn là lỗi của mình! Mắng xong lại ôm bệnh án nhào ra buông bệnh gần một chục bệnh nhân nặng nhẹ, dễ khó đều đủ cả! khám bệnh nhân, giải thích bệnh tình cho từng người, cho thuốc hôm sau, hội chẩn bệnh nhân khó, xử lí bệnh nhân diễn biến đến 12h15 chưa xong việc, bụng đói cồn cào vì sáng chẳng ăn gì, cố gắng làm nốt cho xong việc đến 12h30 cuối cùng cũng được ăn một ít cơm. 12h50 thì ăn xong đến 13 lại giao ban buổi chiều lại tiếp tực sông việc buổi chiều lại còn tranh thủ viết cái bản tường trình, nhận mình có sai xót nhưng thực sự chưa hiểu mình sai ở đâu cả!Thây kệ cứ viết vậy!tối về muộn, giặt xong quần áo, tắm vội vàng vì nước quá lạnh rồi ra quán làm một đĩa cơm vì sợ hàng cớm đóng cửa về nhà phơi quần áo xong pha một ấm trà, tự an ủi mình cần cố gắng thoát khỏi những lo toan thoát khỏi mệt mõi nhưng nào có ăn thua gì đâu! Muốn tìm lại cái gì đó là con người mình nhưng đã quyên đi hay dã ngủ yên, một sự cao ngạo ngày xưa vẫn thường trực, một tinh thần đấu tranh nhưng nó vẫn ở đâu đó mà mình chưa tìm lại được, mình vẫn lạc lối chăng :(


->Read More...

giọt đắng!

Offline forum xong trời cũng vừa tối. hơn 8h 30 tối mọi người tản mạn ra về, với mình đó là một phần của cuộc sống mà mình thích, nó là đam mê, là một phần tinh thần của mình. Forum giờ đã là một gia đình của mình, mọi người sống với nhau vui vẻ hòa đồng cùng chung đam mê cùng chia sẻ vui buồn!
Đi về đến cây xăng trong lúc trả tiền có người bảo: sao cái ảnh này anh bảo bỏ mà chưa bỏ! câu hỏi có chút trách móc!
Phải rồi sao mình vẫn chưa bỏ nhỉ! Nó dáng bỏ lâu rồi mà, cái người mình thỉnh thoảng còn nhớ đó đã là quá khứ, có thể con người còn đó nhưng con người mình yêu đã không còn, người dám đạp bỏ những điều không hay để chơi với mình đâu còn nữa! Mình sẽ phải bỏ cái ảnh đó đi thôi, đó là một kỉ niệm đẹp nhưng buồn, cứ bám lấy nó sẽ làm cho người khác buồn và đó cũng là điều không công bằng, sẽ làm người khác tổn thương!
Từ bến xe bus đi hơn 5km về nhà trong khôgn khí lanh dần buổi đêm đông, lất phất là mưa phùn, không quá nặng hạt nhưng cũng đủ làm cái lạnh dường như càng lạnh hơn, thấm dần vào trong cõi lòng người! Nước mưa đọng đầy trên 2 mắt kính cận 4,5 diop, mọi vật nhòe đi trong ánh đèn xe và đèn đường, chút men trong người không đủ làm tâm trí say mà dường như chỉ làm tâm hồn thêm nhạy cảm hơn, dễ buồn hơn! Lại về căn phòng nhỏ với cái máy tính chứa bao vui buồn, cuộc sống của mình có lẽ quá đơn giản so với tâm lí phức tạp của mình! Một chút men làm mình cảm thấy thèm một vòng tay ấm áp biết bao, thèm có người pha cho một cốc trà nóng, thậm chí thèm một ai đó chịu ngồi nghe mình chơi một bản nhạc khi mình có chút rươu trong máu nhưng cuối cùng vẫn chỉ có mình với căn phòng lạnh lẽo ở một nơi heo hút xa lắc chẳng có ai quen thân!


Hic mà mình sao lại nghĩ linh tinh thế, trước đến nay vẫn thế cơ mà nhỉ. Mình vẫn uống rượu còn say hơn rồi về nhà vẫn một mình, tự pha trà uống, tự đàn tự nghe đấy thôi! Cuộc sống phức tạp nhưng dường như con người còn phức tạp hơn nhiều, cảm xúc càng phức tạp hơn không ai có thể hiểu và kiểm soát được ngay cả với một người vốn sống đầy lí trí như mình! Thôi thây kệ, cảm xúc rồi sẽ qua, cà phê đã pha xong, Giọt đắng của Bức tường cũng sẵn sàng 


->Read More...

đón gió lạnh :)

Thấy dự báo thời tiết báo ngày may đổi gió, gió mùa về, trời sẽ lạnh dần, đi chơi về muộn, xem phim xong đã hơn 12h đêm, muốn thức đẻ cảm nhận cái không khí thay đổi chút một khi có gió lạnh về! lang thang tìm một bài hát da diết mình hay nghe! bài đêm đông!

Nghe Hồng Nhung hát, không quằn quại như cẩm vân hát, không sâu lắng như Ngọc Bảo hát mà có cái gì đó tươi mới hơn, không lạnh lẽo mà buồn man mác, trong cái nỗi buồn của một người lữ khách tha hương trong đêm đông lạnh lẽo. Cảm giác thèm một chút hơi ấm gia đình, thèm một chút sự quan tâm và một vòng tay âu yếm! mùa đông này mình cũng thế, không thấy lạnh lẽo như những mùa đông khác mà có cảm giác ấm áp hơn!

" Light up a hope in the dark cold winter night"

hãy lắng nghe Hồng Nhung với " Đêm Đông"



" .. Sầu lên khơi hồn quê lai láng,

ta van gió nhắn mưa ngừng rơi


cho ta lắng tiếng vang muôn chiều


rền rĩ qua không gian chờ mong..."

->Read More...

Biển tình - Quang Lê



Lâu lắm mới mò lại cái blog, công việc bận rộn, nhiều thứ làm thời gian dành cho niềm đam mê âm nhạc nó giảm đi! mới dạo gần đây mới kiếm lại một bàin nhạc vàng trước bay "bị" nghe nhưng nghe hoài thấy nó cũng được!

Cho dù nó là thể loại nhạc mình không thích nhưng rõ ràng là lời của nó rất hay, kết hợp với chất giọng nhẹ như gió của Quang Lê nghe bài hát rất hay và nhẹ nhàng! cảm giác như được ngồi trên bờ biển trong vòng tay người tình mà ngắm biển vậy :)

Hãy lắng nghe Biển Tình - Quang lê





Nằm nghe sóng vỗ từng lớp xa
Bọt tràn theo từng làn gió đưa
Một vầng trăng sáng với tình yêu chúng ta
Vượt ngàn hải lý cũng không xa

Biển rộng đất trời chỉ có ta
Thì giòng ngân hà mình cũng qua
Biển không biên giới, như tình anh với em
Hơn cả những vì sao đêm...

Trăng nhô lên cao, trăng gác trên đầu núi
Mây xanh xanh lơ vì đắm say tình mới
Đến đây với em mà ngỡ trong giấc mơ
Mắt em âu sầu là cả một trời thơ

Không gian im nghe nhịp đôi tim hẹn ước
Mong sao tương lai đường trăng ta cùng bước
Xiết tay dắt nhau mình lánh xa thế nhân
Lánh xa ưu phiền đắng cay trần gian

Đời anh sẽ đẹp vì có em
Ngày dài sẽ làm mình nhớ thêm
Biển xanh cát trắng, sóng hòa nhịp ái ân
Không còn những chiều bâng khuâng....

->Read More...

Thời gian - Microwave new album!

mới mua máy tính, cắm dây mạng, lượn lờ trên net một hồi thì tìm được album mới của microwave, chất nhạc Nu metal tuy không thích mấy nhưng đó là rock việt cũng có chút tinh thần dân tộc và cũng cần công bằng, dù là dòng nào thid nó vẫn còn ngon hơn chán vạn mấy cái nhạc rác rưởi mà thiên hạ nghe đầy rẫy! nhứng thứ chổng mông vào âm nhạc đó mà người ta có thể nghe được thậm chí còn thấy hay nữa thì mình chẳng hiểu nổi!


với mình chỉ có rock là niềm tin, là cuộc sống là người bạn giúp vững bước trên đường đời mà thôi!


CHẤT KIM LOẠI THẤM  TRONG TỪNG THỚ THỊT


MỖI HUYẾT QUANR ĐỀU CHẢY TRÀN CHẤT METAL


Hãy thưởng thức album mới nhát của MICROWAVE


THỜI GIAN





->Read More...

đêm :(

một giời 17 phút, sau khi đã vật vã xong với đống bệnh án và bệnh nhân cũng có chút thời gian để lên net trước khi ngủ!

lẽ ra với từng đó bệnh nhân mình có thể an nhàn mà ngồi từ  sớm nhưng vì một lí do mà chả ai cãi được là cấp trên yêu cầu phải làm cái này làm cái nọ trong khi rõ ràng là mình thừa hiểu làm cũng chả để làm gì khi mà người ta ( những người có quyền to nhất về can thiệp hay không can thiệp sẽ không làm gì cả).

Mệt mỏi, nhiều việc đến nối pinoko của mình gọi cho cũng không thể nghe được, chắc pinoko cũng buồn! đời nó vốn thế, nghề nghiệp vốn vất vả, có khi làm cả đời rồi chỉ sai có một lần thôi là đủ đi cả sự nghiệp!

bạn bè càng nghĩ càng buồn mà không biết làm sao! chợt nhớ một bài hát:

trong tầm mắt đời , nghe cho đỡ buồn thôi! ( MK mình ghét nhất mấy thằng cứ thiên hạ đệ nhất mình mà áp đặt cho người khác, đã ngu còn lắm sẹo)!



->Read More...