đêm :(

một giời 17 phút, sau khi đã vật vã xong với đống bệnh án và bệnh nhân cũng có chút thời gian để lên net trước khi ngủ!

lẽ ra với từng đó bệnh nhân mình có thể an nhàn mà ngồi từ  sớm nhưng vì một lí do mà chả ai cãi được là cấp trên yêu cầu phải làm cái này làm cái nọ trong khi rõ ràng là mình thừa hiểu làm cũng chả để làm gì khi mà người ta ( những người có quyền to nhất về can thiệp hay không can thiệp sẽ không làm gì cả).

Mệt mỏi, nhiều việc đến nối pinoko của mình gọi cho cũng không thể nghe được, chắc pinoko cũng buồn! đời nó vốn thế, nghề nghiệp vốn vất vả, có khi làm cả đời rồi chỉ sai có một lần thôi là đủ đi cả sự nghiệp!

bạn bè càng nghĩ càng buồn mà không biết làm sao! chợt nhớ một bài hát:

trong tầm mắt đời , nghe cho đỡ buồn thôi! ( MK mình ghét nhất mấy thằng cứ thiên hạ đệ nhất mình mà áp đặt cho người khác, đã ngu còn lắm sẹo)!



->Read More...

0 comments: