Thói đời và Từng ngày!

Chuẩn bị đi ngủ, không định viết blog vì hơi muộn nhưng cuối cùng lại ngồi viết một tí. Chiều nay, trước đi về vẫn đi bàn giao bệnh nhân, bất chợt trong tâm trí lóe lên một giai điệu lâu rồi không gào thét! " từng ngày" của Atmosphere , muốn gào lên".. rồi cứ thế từng ngày, tuổi xuân đã vụt bay.."
Thức giấc lúc nửa đêm khi sương đã buông
Tô thêm son lên đôi môi đã xác xơ
Lê chân lang thang qua từng góc phố tối tăm
Từng đêm , từng đêm vẫn thế

Cô đơn góc phố với giấc mơ đang dở dang
Cô đơn trước những ánh mắt xăm soi xác thân
Cô đơn với gió mưa trong những đêm tối tăm
Và khóc trong âm thầm

Cố quên đi những vết nhơ trong xót xa
Nuốt nước mắt nén những nỗi đau trên thịt da
Cho lương tâm ngủ yên trên cùng những khách ghé qua
Chỉ mua vui rồi xa ....

( Sống đời cặn bã
Lạc loài giữa đồng loại... )

Hôm qua ! Hôm nay ! Ngày mai ?
Rồi cứ thế từng ngày
Tuổi xuân đã vụt bay

Còn đâu nữa ngày mai
Khi nhan sắc tàn phai

rồi lại cảm thấy chua xót cho bản thân, người ta đã nói " tài cao phận thấp chí khí uất" nhưng mình biết mình phải cố gắng tiên lên, không ngoảnh lại mà mạnh bước, mình sẽ làm được những điều mình mong muốn. Mình không thất vọng, mà mình chỉ thấy cuộc sống thật là đáng nhạo báng, thằng chẳng hiểu gì cứ giảng giải cho thằng biết, nếu bị cãi thì lại giở cái bài cùn: cái gì cũng thế, không có gì là tuyệt đối hết, mọi thứ chỉ là tương đối mà thôi, " sao mình thấy thương cho ông enstein thế nhỉ! cái học thuyết nổi tiếng của ông ấy có thế đâu mà mấy thằng ngu cứ mang nó ra cãi cùn! Đúng là những thằng ngu lại cứ tưởng mình là thiên tài! bó chiếu! Nhìn vào cái thức tế đó lại nhớ một bài nhạc vang chẳng ăn nhập gì với bài Rock trên nhưng vẫn có những câu mà mình thích: ".. đường thương đau đầy ải nhân gian, ai chưa qua chưa phải là người.." Ta cũng thế, ta còn phải chịu đày ải tiếp để có thể tiến lên, hãy cố sống thật tốt nào...
->Read More...

0 comments: