Buồn quá than thở với gấu là từ mai anh sẽ nghe nhạc Trịnh nhưng chỉ do duy nhất Khánh Ly hát mà thôi vì Khánh Ly là đỉnh cao mà không ai hát hay hơn được nữa ! Bất chợt đến giữa chương trình có 2 em bé ( chắc trên dưới 20 tuổi hát mấy bài, mình chợt giật mình : hay thật! Thì ra là thế, khi hát bằng cả tấm lòng, bằng cảm xúc thực thì nó khác hẳn thế đấy !
Gấu bảo đám trẻ bây h chẳng đứa nào quan tâm đến mấy cái món này nữa rồi nên đứa nào mà nó quan tâm thì nó có lẽ là những đứa có khả năng và cảm xúc thật !lại còn thấy loắng quáng có mấy anh tây đến nghe nhạc chẳng nghe mà chỉ nói chuyện! Haizzz, đến người Việt nghe nhạc Trịnh cong chẳng bao nhiêu người thấm được nữa là tây :))
Về trong phố xưa tôi nằm
Có lần nghe tiếng ru bên vườn
Chợt như xác thân không còn
Và cạnh tôi là đồng vắng
Về trên phố cao nguyên ngồi
Tiếng gà trưa gáy khan bên đồi
Chợt như phố kia không người
Còn lại tôi bước hoài
Lòng ta có khi tựa như vắng ai
Nhiều khi đã vui cười nhiều khi đứng riêng ngoài
Nhiều đêm muốn đi về con phố xa
Nhiều đêm muốn quay về ngồi yên dưới mái nhà
Giòng sông trước kia tôi về
Bỗng giờ đây đã khô không ngờ
Lòng tôi có khi mơ hồ
Tưởng mình đang là cơn gió
Về chân núi thăm nấm mồ
Giữa đường trưa có tôi bơ phờ
Chợt tôi thấy thiên thu
Là một đường không bến bờ
-- Có lần nghe tiếng ru bên vườn
Chợt như xác thân không còn
Và cạnh tôi là đồng vắng
Về trên phố cao nguyên ngồi
Tiếng gà trưa gáy khan bên đồi
Chợt như phố kia không người
Còn lại tôi bước hoài
Lòng ta có khi tựa như vắng ai
Nhiều khi đã vui cười nhiều khi đứng riêng ngoài
Nhiều đêm muốn đi về con phố xa
Nhiều đêm muốn quay về ngồi yên dưới mái nhà
Giòng sông trước kia tôi về
Bỗng giờ đây đã khô không ngờ
Lòng tôi có khi mơ hồ
Tưởng mình đang là cơn gió
Về chân núi thăm nấm mồ
Giữa đường trưa có tôi bơ phờ
Chợt tôi thấy thiên thu
Là một đường không bến bờ
Sent from my mobile device ->Read More...
0 comments:
Post a Comment