mình vẫn nhớ như in từng giai điệu của bài hát mà hồi năm thứ 4 trong đợt sốt xuất huyết gần chết , gần một tuần liền không ăn uống được gì, chỉ uống được tí sữa cầm hơi, sốt liên miên, người nóng như hòn than, nằm một mình trong căn phòng mà mấy ông hàng xóm bảo: mày nằm trong đó có khi chết thối xác cũng chẳng có ai biết! uh thì đúng là thế rồi,có ai biết mình nữa đâu!
bản nhạc soạn cho guitar và vilon hòa tấu cùng dàn nhạc, thực sự khi đó mình không hề biết lời bài hát này, chỉ là một bản nhạc không lời nhưng thực sự nghe nó mình thấy rất buồn và hợp tâm trạng.
trên nền âm thanh acoustic của nhạc nền là tiếng guitar nilon trầm ấm xen lẫn tiếng vilon sắc lạnh cao vút, nghe giống như một cuộc đối thoại giữa một nam và một nữ trong thời điểm chia tay, khi mà mỗi người sẽ đi về một hướng, để lại sau lưng những ngày tươi đẹp!
Đó là những gì mà mình có thể cảm nhận được trong thời điểm đó, sau này khi đã tìm được lời bài hát đó mình mới thực sự thấy nó buồn làm sao! hôm nay trong một đêm lạnh mùa đông chợt nhớ về một bài hát buồn, một bản nhạc buồn mình lại muốn ghi một chút cảm nhận, một chút hoài cảm về một điều đã trôi qua! ôi những ngày mưa lạnh mùa đông thật buồn :(
Em Đã Xa Tôi
Tác giả: Trần Quang Lộc
Thắp cho tình một hàng nến trong tôi
Cháy trong hồn từng sợi nhớ đơn côi
Ngày nào em đã đến
Giọng cười làm tôi ngất ngây ...
Phấn hương nồng của ngày tháng bên nhau
Đã xa rồi chỉ còn phút đau thương
Tình giờ xa hun hút bỏ lại dòng sông xưa rồi đi mãi
Để đời tôi hát hoài bài tình ca mất người
Nuôi chút hương tàn chiều lại chiều lang thang trên con phố ngất ngư
Đã không còn nghe được tiếng yêu xưa
Cố yêu người ru tình mãi trong tôi
Nhìn chiều về hấp hối tôi lặng nhìn dòng sông trôi
->Read More...
0 comments:
Post a Comment