Nối lại tình xưa!

Thi xong về, cái đề thi củ chuối quá, làm bài xong thấy nản hẳn, chắc chả trượt nhưng điểm chăc cũng chả mấy khá khẩm! Nhọc lòng ôn thi mà có lẽ kết quả không cao lắm thì thấy nản là phải! Chăc mình bị stress rồi, không đúng hơn phải là trầm cảm mới đúng. Mệt mỏi, nản, nhiều thứ linh tinh cần lo nghĩ ấy vậy mà chả biết mình đang nghĩ gì nữa!

Tưởng là thi xong sẽ nhận được vài lời hỏi thăm, dù sao đây cũng là môn học quan trọng nhất ở cái kì cuối cùng trước khi ra trường khoác cái nhãn bác sĩ vậy mà không, người nói là quan tâm đến mình nhất cũng chả thèm hỏi thăm, cô bạn thân luôn nói quan tâm đến mình cũng chả thấy nói năng hay hỏi thăm gì!

Lại chuyện ngày cá tháng tư, bản thân mình chả quan tâm đến ngày đó, nhưng tôn chỉ sống của mình là không mang chuyện tình cảm ra đùa thế mà hôm đó lại cô bạn thân của mình mang chuyện tình cảm ra đùa với mình, có lẽ gần 7 năm chơi với nhau chưa đủ để hiểu được mình thích cái gì và không đùa cái gì! Có lẽ mình là con người quá khó hiểu, quá phức tạp, cái này thì đúng là lỗi tại mình rồi, không trách ai được! Rồi lại thêm một cô bạn khác cũng lấy chuyện tình cảm ra làm trò đùa nữa chứ! Bàn thân mình thì chả có gì phải nói hết, với con người mình bây h dù có chuyện gì xảy ra cũng chả làm mình chao đảo gì hết, chỉ nghĩ thấy buồn vì cách sống của con người thôi!

Uhm, lại chuyện cô bạn thân, mình đã nói chắc không dưới 10 lần bảo là nếu rỗi thì vào blog của tớ đọc cái, vậy mà chắc là chả vào lần nào hết! Thế mà lúc nào cũng bảo tớ ngồi net cả ngày! Vậy là sao nhỉ, dạo này trí tuệ mình sa sút quá rồi không lí giả nổi nữa!

Buồn buồn nghe lại bài hát cũng lâu rồi mới nghe: Nối lại tình xưa! Thấy nhớ con người đó quá, một người quan tâm đến mình đúng cách mà mình muốn, hiểu mình cảm nhận thế nào. Nhưng nó là dĩ vãng sa mất rồi, nó chỉ là những cảm xúc đôi khi lại trỗi dậy mà thôi! Mình thật tệ, phải cố quên đi chứ nhỉ! Đã 4-5 năm qua rồi mà! Hic!





Nối lại tình xưa - Mạnh Quỳnh - Như Quỳnh



Về đây bên nhau, ta nối lại tình xưa
Chuyện tình mà bao năm qua, em gói ghém thành kỷ niệm
Vai nắng con đường xưa, những chiều hẹn cơn mưa đổ
Mưa ướt lạnh vai em, anh thấy lòng mình xót xa

Mùa thu năm nao, anh với em gặp nhau
Tưởng rằng mình quen nhau thôi  Khi đã biết thì yêu rồi
Nuôi trái tim chờ nhau, hứa hẹn mùa đông muôn thuở
Sương gió lạnh môi em, anh thấy lòng mình giá băng

Nhưng không ngờ, định mệnh chia rẽ xa nhau,
cuộc đời đôi ta hai lối, em rét mướt giữa trời đơn côi
Còn anh chơi vơi , ngày tháng vơ vơ nơi miền xa vời vợi
Chuyện dĩ vãng buồn lưu luyến chưa hề nguôi
Đêm đông dài, sợ rằng nhung nhớ phôi pha
Tình vào thiên thu mãi mãi Em sẽ khóc suốt đời anh ơi
Thì em ơi em vì nghiã tương lai ta về xây mộng lại
chuyện cũ sẽ vào dĩ vãng sẽ nhạt phai

Rồi sau cơn mưa, giông tố sẽ vượt qua
Trời đẹp và xanh bao la Soi sáng lối đường anh về
Chim én mang mùa xuân, xóa mờ niềm đau năm cũ
Anh sẽ về bên em Ta ấm lại tình cố nhân

Đêm đông dài, sợ rằng nhung nhớ phôi pha
Tình vào thiên thu mãi mãi Em sẽ khóc suốt đời anh ơi
Thì em ơi em vì nghiã tương lai ta về xây mộng lại
chuyện cũ sẽ vào dĩ vãng sẽ nhạt phai

Một đêm trăng sao, tha thiết thương người xưa
Mình dệt mùa thương năm qua ân ái cũ chẳng phai nhoà
Ta nối lại tình xưa, sống trọn mùa đông muôn thuở
Chim én về xôn xao, ta thấy đời còn có nhau
Anh sẽ về bên em, ta ấm lại tình cố nhân ./. ->Read More...

0 comments: