Tôi đưa em sang sông

Forum chết ngắc, học xong cũng muộn, chả xem kịp một bộ phim, lâu lâu hôm nay mình mới ngồi học nghiêm túc, học mà tắt sóng điện thoại để tập trong. Sau khi làm xong đề cương sẩn tốt nhgiệp mình biết là mình không bị mất đi khả năng học tập trung học cho tốt. Chỉ là dạo gần đây mình thấy học cũng nản vi chẳng có mục đích gì, định mệnh nó an bài mất rồi, cảm giác làm gì đó không có mục đích thật chẳng dễ chịu chút nào cả. Vậy mà mình phải chịu cái cảm giác đó từ năm thứ 4 rồi, cuộc sống mỗi ngừoi một hoàn cảnh, mỗi người một nỗi khổ, mình cũng chẳng biết phải làm gì ngoài chuyện cố gắng hết mức mong thay dổi nó nhưng có vẻ nó cũng chẳng mấy có kết quả.

Chạnh lòng một chút nhớ mối tình xưa khi nghe lại bản nhạc: "tôi đưa em sang sông", phải rồi, em đã ra đi dù chưa sang sông, nhưng nỗi buồn vẫn hiện hữu và trỗi dậy khi mình cô đơn với kỉ niệm!

Tôi đưa em sang sông, chiều xưa mưa rơi âm thầm
Để thấm ướt chiếc áo xanh, và đẫm ướt mái tóc em
Nếu xưa trời không mưa, đường vắng đâu cần tôi đưa
Chẳng lẻ chung một lối về mà nở quay mặt bước đi

Tôi đưa em sang sông, bàn tay nâng niu ân cần
Sợ bến đất lấm gót chân, sợ bến gió buốt trái tim
Nếu tôi đừng đưa em, thì chắc đôi mình không quen
Đừng bước chung một lối mòn, có đâu chiều nay tôi buồn

Rồi thời gian lặng lẽ trôi,
Đời tôi là chiến binh đi khắp phương trời
Mà đời em là ước mơ,
Đẹp muôn ngàn ý thơ, như ngóng trông chờ

Hôm nao em sang ngang, bằng xe hoa thay con thuyền ?
Giờ phút cuối đến tiễn em, nhìn xác pháo vướng gót chân
Gót chân ngày xa xưa sợ lấm trong bùn khi mưa..
Nàng đã thay một lối về, quên cả người trong gió mưa

->Read More...

0 comments: